QUỐC HẬN 30 THÁNG 4

Image result for Tháng Tư năm 1975 -----

==== ====



Saturday, June 14, 2014

Thư số 32a gởi:Người Lính Quân Đội Nhân Dân Việt Nam.


                         
                          
 Thư số 32a gởi:
                          
 Người Lính Quân Đội Nhân Dân Việt Nam.
                                                                  
 Phạm Bá Hoa   
Tôi chào đời năm 1930, vào quân đội Việt Nam Cộng Hòa năm 1954, chống lại cuộc chiến tranh do nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa gây ra. Trong bang giao quốc tế, quốc gia này đánh chiếm quốc gia kia, không có tên gọi nào khác ngoài hai chữ “xâm lăng”. Sau ngày 30/4/1975, lãnh đạo cộng sản Việt Nam với lòng thù hận đã đày đọa chúng tôi trong hơn 200 trại tập trung mà họ gọi là trại cải tạo, hằng trăm Bạn tôi đến 17 năm, riêng tôi là 12 năm 3 tháng. Tuy tên Quốc Gia và Quân Lực mà tôi phục vụ không còn nữa, nhưng linh hồn trong quốc kỳ nền vàng ba sọc đỏ vẫn nguyên vẹn trong tôi. Tôi không hận thù lãnh đạo Các Anh, nhưng tôi không bao giờ quên quá khứ đau thương tàn bạo mà họ gây ra cho Tổ Quốc, Dân Tộc!  Vì vậy mà tôi chưa bao giờ, và sẽ không bao giờ về Việt Nam cho đến khi quê hương tôi có một chế độ dân chủ tự do thật sự.
Các Anh là Người Lính Quân Đội Nhân Dân Việt Nam. Xin gọi Người Lính Quân Đội Nhân Dân ngắn gọn là “Các Anh” để tiện trình bày. Chữ “Các Anh” viết hoa  mà tôi sử dụng ở đây, bao gồm từ người lính đến các cấp chỉ huy, ngoại trừ lãnh đạo cấp Sư Đoàn, Quân Đoàn, Quân Chủng, Bộ Tổng Tham Mưu, và Bộ Quốc Phòng. Là Người Lính trong quân đội “Nhân Dân”, Các Anh phải có trách nhiệm bảo vệ Tổ Quốc Nhân Dân, vì Tổ Quốc với Nhân Dân là trường tồn, trong khi đảng cộng sản hay bất cứ đảng nào cầm quyền cũng chỉ một giai đoạn của lịch sử, và nội dung tôi gởi đến Các Anh được đặt trên căn bản đó.
Nội dung thư này, tôi với Các Anh tiếp tục theo dõi sự kiện giàn khoan HD 981 của Trung Cộng vẫn trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, và đi tìm nguyên nhân dẫn đến phản ứng như “anh em hàng xóm” của Bộ Chính Trị Việt Cộng ngang qua Tướng Phùng Quang Thanh trong diễn đàn “Đối Thoại Shangri-La” Singapore ngày 31/5/2014 vừa qua. 
Thứ nhất. Tướng Phùng Quanh Thanh tại Shangri-La và sau đó.
Sự kiện giàn khoan HD 981.

Xin nhắc lại. Giàn khoan HD 981 của Trung Cộng có mặt trong vùng đặc quyền kinh tế Việt Nam trên Biển Đông từ ngày 2/5/2014, và theo tuyên bố của họ thì giàn khoan này sẽ thăm dò địa chất đến ngày 15/8/2014. Ngày hôm sau, người phát ngôn Bộ Ngoại Giao Việt Cộng phản đối sự xâm phạm vùng biển của mình. Cũng trong ngày này người phát ngôn Bộ Ngoại Giao Trung Cộng phản bác lại điều mà họ gọi là “Việt Cộng cáo buộc” họ,  và cho rằng đó là vùng đặc quyền kinh tế của họ. Cứ thế mà lời qua tiếng lại, trong khi đoàn tàu của Trung Cộng thường xuyên trên dưới 100 chiếc các loại và khoảng 20 tàu của Việt Cộng, vờn nhau chung quanh giàn khoan HD 981. 
Đến ngày 5/6/2014, theo bản tin của Việt Cộng thì tàu của Trung Cộng đã “bắn súng nước” và ủi đụng tàu Việt Cộng nhiều lần làm hư 24 chiếc, trong khi trên trang web của Bộ Ngoại giao Trung Cộng, người phát ngôn Hồng Lỗi nói là tàu của Việt Cộng đã đâm tàu Trung Cộng 1.248 lần, nhưng không thấy nói hư hại ra sao.
Ngày 6/6/2014. Đài phát thanh quốc tế Trung Cộng phổ biến bài viết lên án Việt Nam: Bất chấp luật quốc tế và huy động vài chục chiếc tàu quấy nhiễu hoạt động khoan thăm dò trên vùng biển thuộc quần đảo Tây Sa của Trung Quốc. Trung Quốc luôn kiềm chế tối đa, các tàu Trung Quốc hàng ngày phải hứng chịu vài chục lần đâm va của các loại tàu kể cả tàu vũ trang của Việt Nam. Chính phủ Trung Quốc đã tiến hành khoảng 30 cuộc trao đổi với Việt Nam, thế nhưng Việt Nam không những không đình chỉ hành vi quấy nhiễu trên biển, mà còn đổi trắng thay đen, than khóc khắp nơi, cáo buộc đó đây. Sở dĩ Việt Nam đưa ra những phản ứng kịch liệt như vậy là toan mượn cớ để mở rộng lợi ích trên Nam Hải, thừa lúc chuyến thăm Đông Á của ông Obama để làm rùm beng, ASEAN hóa tranh chấp Nam Hải. Việt Nam bất chấp đại cục, gây ra cơn sóng tháng năm. Việt Nam phải bồi thường tổn thất và xin lỗi nhân dân Trung Quốc”.
Trái ngược với nội dung bản tin nói trên của Trung Cộng, ngày 9/6/2014, truyền thông Việt Cộng đã phổ biến một đoạn video cho thấy tàu tuần duyên của Trung Cộng  đâm vào tàu đánh cá của ngư dân Việt Nam hồi tháng 5 vừa qua (2014) ở gần giàn khoan dầu của Trung Cộng trong vùng Biển Ðông mà Việt Cộng với Trung Cộng đang tranh chấp.
Ngày 10/6/2014. Ông Hồng Lỗi, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Cộng lại phản bác rằng: “Đó không phải là sự kiện đã xảy ra. Tàu của Việt Nam đã có hành động khiêu khích trong vụ xung đột ở Biển Ðông, tàu của Trung Quốc ở thế thủ và tàu Việt Nam ở thế công”.
Các Anh hiểu thế nào về hai bản tin nói trên? Với tôi thì hai bên cộng sản cùng bản chất dối trá gian manh như nhau, hai bên cộng sản tố cáo nhau  thì người tự do chúng tôi không biết phải tin bên nào, và nếu tin thì tin đến mức nào nữa. Có điều là với số lượng tàu của Việt Cộng ít ỏi so với tàu của Trung Cộng, thì làm sao đủ sức đâm vào tàu của Trung Cộng đến 1.248 lần như Trung Cộng đã cáo buộc. Trên các Diễn Đàn ở hải ngoại và trang <Google.vn>, tôi thấy chiếc tàu của ngư dân Việt Nam bị tàu Trung Cộng đâm chìm và đã kéo về bến là sự thật.
Bây giờ tôi với Các Anh tìm hiểu phản ứng của các vị lãnh đạo Việt Cộng ra sao nhé!   
Tổng Bí Thư đảng Nguyễn Phú Trọng, Chủ Tịch nước Trương Tấn Sang, Chủ Tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng, cả ba vị không dám chánh thức tuyên cáo phản đối Trung Cộng mà chỉ tuyên bố nơi này nơi khác cho có vậy thôi. Xem chừng chỉ có phản ứng của Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng mạnh hơn những lần yếu ớt trước đó, nhưng chưa đủ niềm tin vì chỉ giới hạn trong lời nói chớ chưa có hành động nào khả dĩ người dân tin được, chẳng hạn như hồ sơ kiện Trung Cộng về vụ giàn khoan HD 981, các vị cứ nói sắp hoàn tất, rồi hoàn tất, sẽ kiện, sắp kiện, cứ như “thả bong bóng” chờ xem Trung Cộng có phản ứng gì không. 
Nhưng, đùng một cái, bản tin của Associated Press cho biết, ngày 9/6/2014, Đại sứ Trung Cộng tại Liên Hiệp Quốc nộp hồ sơ giàn khoan HD 981 lên ông Tổng Thư Ký, và yêu cầu luân lưu hồ sơ này đến đại diện của 193 quốc gia thành viên. Nội dung là Trung Cộng tố cáo Việt Cộng đã gây ra bạo động trên đường phố đã làm thiệt hại cho hằng trăm nhà máy, và về nhân mạng của Trung Cộng có 2 người chết và 140 người bị thương.
Với hồ sơ đó, tôi dự đoán cũng chẳng đến đâu vì thực chất ”đường lưỡi bò” chỉ là riêng của Trung Cộng vẽ ra rồi nói là của họ chớ có quốc gia nào công nhận đâu, nói chi đến Liên Hiệp Quốc.
Ngày 10/6/2014. Người phát ngôn Liên Hiệp Quốc Stephane Dujarric cho biết:  “Cả Bắc Kinh và Hà Nội, đều gửi văn bản bày tỏ lập trường trong tranh chấp Biển Đông đến Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc Ban Ki-Moon”, và ông Tổng Thư Ký kêu gọi: “Hai phía cần giải quyết tranh chấp một cách hòa bình và tuân thủ pháp luật”.
Cùng ngày 10/6/2014. Trả lời hảng thông tấn Mỹ AP, Đại sứ Lê Hoài Trung tại Liên Hiệp Quốc: Kêu gọi Trung Quốc dời giàn khoan và hơn 100 tàu ra khỏi khu vực đang đóng để tạo môi trường đàm phán”. Ông cho biết thêm: “Bắc Kinh từ chối đối thoại, và một mực nói rằng vùng biển đặt giàn khoan không có tranh chấp gì cả, vì hoàn toàn thuộc chủ quyền của Trung QuốcTrong khi Việt Nam có nền tảng pháp lý và bằng chứng lịch sử khẳng định chủ quyền đối với khu vực mà Trung Quốc đặt giàn khoan, thuộc vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam”.
Quay sang phản ứng của vị lãnh đạo Việt Cộng thứ tư. Ngày 11/5/2014, Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng phát biểu trong hội nghị thượng đỉnh ASEAN 24 tại Miến Điện: “Từ ngày 01/5/2014, Trung Quốc đã ngang nhiên đưa giàn khoan nước sâu cùng hơn 80 tàu vũ trang, tàu quân sự và máy bay hộ tống đi vào vùng biển Việt Nam, và đã hạ đặt giàn khoan này tại vị trí nằm sâu hơn 80 hải lý trong thềm lục địa và vùng đặc quyền Kinh tế của Việt Nam theo Công Ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển 1982”.
Rồi ông Dũng khẩn thiết kêu gọi các nước Asean, các nước trên thế giới, các cá nhân và tổ chức quốc tế, tiếp tục lên tiếng phản đối hành động vi phạm nghiêm trọng nêu trên, và ủng hộ yêu cầu hợp pháp chính đáng của Việt Nam. Ngày 12/5/2014. Hội nghị thượng đỉnh ASEAN 24 kết thúc với bản Tuyên Bố chung. Riêng về hồ sơ giàn khoan HD981, thì bản Tuyên Bố không nói đến tên quốc gia nào, mà hội nghị chỉ kêu gọi “tất cả các bên thực hiện kiềm chế và không sử dụng vũ lực ...
Vậy mà trang <Google.vn” cũng như các báo của đảng với nhà nước Việt Cộng đăng dòng chữ lớn “Tất cả các nhà lãnh đạo ASEAN ủng hộ bài phát biểu của Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng”. Đúng là truyền thông Việt Cộng! Tôi nghĩ là Các Anh cần lưu ý những điều nhỏ nhặt như bản tin này, để nhận ra tính chất dối trá lừa dân gạt đảng của hệ thống truyền thông Việt Cộng.
Ngày 21/5/2014. Trong hội nghị Diễn Đàn Kinh Tế Thế Giới tại thủ đô Phi Luật Tân, sau khi gặp Tổng Thống Philippines Benigno Aquino, Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng đã tuyên bô công khai rằng: “Trung Quốc đã đe dọa nghiêm trọng hòa bình ổn định, an ninh, an toàn và tự do hàng hải ở Biển Đông”. Theo báo chí Philippines, thì: “Hai bên đồng ý phản đối các vụ bị cho là vi phạm của Trung Quốc tại vùng biển mà Bắc Kinh tranh chấp với các nước trong khu vực, mà trước hết là Việt Nam và Philippines”.
Vậy mà ngày 31/5/2014, tại diễn đàn Đối Thoại An Ninh Shangri-La (Singapore), một Bộ Trưởng trong chánh phủ của ông Thủ Tướng Dũng, Đại Tướng Phùng Quang Thanh, Bộ Trưởng Quốc Phòng Việt Cộng đọc bài diễn văn soạn sẳn, có đoạn: “....Quan hệ giữa Việt Nam và nước “bạn láng giềng” Trung Quốc, về tổng thể trên các mặt đang phát triển tốt đẹp, chỉ còn tồn tại vấn đề tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông, nên đôi khi cũng có những va chạm gây căng thẳng như sự việc ngày 1/5/2014. Trên thực tế, ngay ở trong quốc gia hay mỗi gia đình cũng còn có những mâu thuẫn, bất đồng, huống chi là các nước láng giềng với nhau còn tồn tại tranh chấp về biên giới, lãnh thổ hoặc va chạm là điều khó tránh khỏi. Chúng tôi đề nghị Trung Quốc rút giàn khoan ra khỏi vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa của Việt Nam và cùng Việt Nam đàm phán để giữ được hòa bình ổn định và quan hệ hữu nghị hai nước."”.
Với lời lẽ của Tướng Phùng Quang Thanh, tôi cho là hết sức mềm mại với Trung Cộng, mềm mại đến mức tôi tưởng như Việt Cộng đang thuộc quyền của Trung Cộng, và lời lẽ của ông Thanh như đẩy quan điểm của Nhật với Mỹ ra khỏi hội nghị, để Việt Cộng với Trung Cộng là “bạn láng giềng” ngang qua 16 chữ vàng với 4 tốt mà đàm phán giải quyết với nhau là được rồi.
Trong khi lời lẽ của ông Nguyễn Tấn Dũng -như tôi nhận định ở trên- là khá mạnh so với những phản ứng yếu ớt từ trước. Nói cách khác, quan điểm của Thủ Tướng Dũng chống Trung Cộng trong khi quan điểm ông Bộ Trưởng Thanh thì vòng tay ôm Trung Cộng. Rõ ràng là quan điểm của ông Bộ Trưởng Quốc Phòng trái ngược với quan điểm của ông Thủ Tướng.
Phải chăng, vì vậy mà trên các phương tiện truyền thông lề phải lẫn lề trái, đang luân lưu hai lá “Thư tố cáo đường giây tham nhũng lớn trong Bộ Quốc Phòng” đề ngày 16/5/2013 và đề ngày 20/1/2014, của “tập thể cán bộ nhân  viên phòng kiểm soát ngân hàng thương mại cổ phần Bắc Á” Hà Nội. Về thời gian thì hai thư viết cách đó 12 tháng và gần nhất lá 4 tháng, nhưng tại sao đên lúc này hai thư mới được tung lên các trang Blog trong nước và các diễn đàn tại hải ngoại? Không rõ đây là trường hợp ngẫu nhiên trùng hợp, hay là “nhóm lợi ích” của Thủ Tướng Dũng  có dụng ý “vỗ mặt” ông Bộ Trưởng Quốc Phòng sau bài diễn văn ôm chân Trung Cộng tại Shangri-La?
Tóm tắt nội dung hai thư tố cáo như sau: “Từ năm 2010 đến ngày 15/4/2014, Đại Tá Nguyễn Văn Điện thuộc Bộ Quốc Phòng, mở nhiều sổ tiết kiệm với tổng số tiền là 345 tỷ đồng, với mức lời cao nhất là 21%/năm. Vợ Đại Tá Điện là bà  Chu Thị Thu Yến, mở 3 sổ tiết kiệm với tổng số tiền là 18 tỷ đồng cũg tại ngân hàng Bắc Á. Theo lời Bá Yến thì số tiền này là của ông Hoàng Anh, Cục Phó Cục Tài Chánh Quân Đội. Về phần của Đại Tá Điện, ông nói số tiền này chưa đến hạn thanh toán nên Bộ Trưởng Quốc Phòng và Cục Tài Chánh cho phép gởi lấy lời, trong khi nhóm cán bộ và nhân viên ngân hàng tố cáo cho biết, số tiền này rút ra từ kho bạc nhà nước dành cho khoản chi thường xuyên trong ngân sách của quân đội. Trong 3 năm qua, ngân hàng Bắc Á đã trả tiền lời lên đến 100 tỷ đồng.                     
Tôi có một thắc mắc: “Nếu thật sự có số tiền lời 100 tỷ đồng đó, thì những ai được hưởng?” Ai hưởng thì chưa biết, chớ Các Anh chẳng có một đồng xu nào trong số đó đâu nhé! Các Anh nghĩ sao?
Đến đây, tôi chưa có tin tức gì thêm về hồ sơ tham nhũng này, thôi thì tôi cùng Các Anh thử nhìn hồ sơ giàn khoan HD 981 theo góc nhìn khác, không chừng sẽ nhận ra được điều gì ẩn sau lời lẽ lần này được xem là khá mạnh của Thủ Tướng Dũng chăng?
Thứ hai. Có thật là Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng chống đối Trung Cộng?
Chắc Các Anh cũng nhớ là đầu tháng 5/2014 vừa qua, Ban Chấp Hành trung ương họp lại để chuẩn bị “cơ cấu” người vào Ban Chấp Hành nhiệm kỳ kế tiếp. Và Các Anh cũng nhớ là đầu năm 2016, sẽ có Đại Hội lần thứ 12 của đảng cộng sản để bầu lại Ban Chấp Hành Trung Ương, rồi Ban Chấp Hành bầu Bộ Chính Trị, lại chọn Tổng Bí Thư, Chủ Tịch Nước, Thủ Tướng, Chủ Tịch Quốc Hội, rồi  giao cho Quốc Hội thường xuyên hơn 80% là đảng viên “hợp thức hóa” dưới hình thức bỏ phiếu. Tôi có hai giả thuyết lấy ý từ lời phát biểu khá mạnh của Thủ Tướng Dũng.       
Giả thuyết một. Thủ Tướng Dũng có lời lẽ khá mạnh, nhưng không thật sự chống Trung Cộng. Tại sao? Qua những lời nói và hành động của Thủ Tướng Dũng chống Trung Cộng từ khi bắt đầu nhiệm kỳ hai đến nay, nhưng chưa có bất cứ hành động nào khả dĩ được xem là cải cách chính trị theo khuynh hướng dân chủ tự do, mà trái lại đã sử dụng Công An và côn đồ thẳng tay đàn áp những người yêu nước, sách nhiễu, bắt giam, bỏ tù, ...và tham nhũng ngày càng kinh khủng hơn. Tôi nhìn nhận, tuy lời lẽ của Thủ Tướng Dũng có một chút mạnh lên nhưng là mạnh so với những lời lẽ yếu ớt từ trước, chớ chưa đủ sức thuyết phục các quốc gia mà lãnh đạo Việt Cộng đang cần -nhất là Hoa Kỳ- để giùp Việt Nam chống Trung Cộng. 
Bởi chính sách độc tài và dối trá trong bang giao quốc tế, lãnh đạo Việt Cộng không còn che đậy được nữa, và đã phơi bày trong kỳ họp UPR 18 vào đầu tháng 2/2014 vừa qua tại Genève, Thụy Sĩ. Cộng với tình trạng nhân quyền tồi tệ vẫn không tiến triển dù chỉ là tối thiểu, để được Quốc Hội Hoa Kỳ xét đến hiệp ước TPP. Thủ Tướng Dũng, một người thủ đoạn, tham quyền, tham lợi, đứng đầu nhóm lợi ích lớn nhất, không thể nói là ông không nhận ra tình cảnh này. Với con người của Nguyễn Tấn Dũng, tham quyền lực, tham lợi ích, dẫn đến tham nhũng kinh thiên động địa trong những năm gần đây, ông ta không có nét nhìn chiến lược, cũng không có cái dũng để thực hiện điều mà ông Gorbachev đã làm tại Liên Xô hồi đầu những năm 1990
Vì vậy mà những điều trên đây gộp lại, giúp tôi nghiêng về giả thuyết là Thủ Tướng Dũng lên tiếng chống Trung Cộng -vì chì một mình ông chống Trung Cộng- nên ông hy vọng chinh phục được hàng ngũ đảng viên, quân đội, công an, sẽ ủng hộ ông ngồi lên chiếc ghế Tổng Bí Thư trong đại hội đảng lần thứ 12 sắp tới.       
Giả thuyết hai. Thủ Tướng Dũng có lời lẽ khá mạnh, và thật sự ông nghiêng về khuynh hướng dựa vào Hoa Kỳ, Nhật Bản, Phi Luật Tân, .. để chống Trung Cộng. Một thí dụ nêu lên: Hoa Kỳ giúp lãnh đạo Việt Cộng ngăn chận Trung Cộng chiếm giữ vùng đặc quyền kinh tế  Việt Nam thì  Hoa Kỳ có lợi gì? Tôi nêu câu hỏi như vậy, vì trong bang giao quốc tế, không có vấn đề tình cảm mà chỉ có quyền lợi quốc gia là trên hết. 
Cứ cho là Trung Cộng chiếm giữ vùng đặc quyền kinh tế Việt Nam trên Biển Đông, thì hành lang Biển Đông từ eo biển Malacca lên đến các quốc gia Bắc Á vẫn là hành lang quốc tế. Trường hợp Trung Cộng dùng vũ lực khống chế toàn bộ Biển Đông, tôi tin là chiến tranh sẽ xảy ra, và quốc gia thất bại sẽ là Trung Cộng, vì vậy mà tôi không tin là Trung Cộng dám gây chiến với Hoa Kỳ, tất nhiên là Nhật Bản sẽ tham gia để triệt hạ ý đồ Trung Cộng lấn chiếm vùng biển Hoa Đông. .  
Đối với các quốc gia chung quanh mà Thủ Tướng Dũng cần chỗ dựa, mời Các Anh hãy nghe quan điểm của các quốc gia liên quan: Hoa Kỳ. Bà Jen Psaki, người phát ngôn Bộ Ngoại Giao phát biểu: ““Chúng tôi khuyến khích các bên tiếp tục đối thoại với nhau, nhưng chúng tôi sẽ không góp ý về việc phán đoán vị trí và ý nghĩa của vị trí đó.” Khối ASEAN vẫn rời rạc về hồ sơ giàn khoan HD 981, trong khi Thủ Tướng Dũng kêu gọi khối này ủng hộ nhưng không thành công.
 Các Anh hãy nhớ lại là khi Phi Luật Tân kêu gọi lãnh đạo Việt Cộng cùng nộp hồ sơ kiện Trung Cộng, thì họ chỉ ủng hộ miệng thôi. Với thái độ đó,  bây giờ Thủ Tướng Dũng nhận lại thái độ tương tự cũng là chuyện đương nhiên. Nhìn chung. Thủ Tướng Tướng Dũng đang cô đơn! Cô đơn giữa Bộ Chính Trị, cô đơn giữa nhân dân của mình, và cô đơn giữa các quốc gia chung quanh.
Tất cả gộp lại, giúp tôi đẩy lùi giả thuyết này, vì Thủ Tướng Dũng thừa biết ông rất cô đơn, nều ông đơn phương quyết liệt chống Trung Cộng thì liệu vào một buổi sáng xấu trời nào đó, người ta thấy trên trang <Google.vn> một loạt tin nói về ông đã ....... “đúng quy trình” như Thượng Tướng Phạm  Quý Ngọ chăng?
Tóm lại. Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng tuyên bố đó đây chống Trung Cộng trong mục đích nhắm vào chiếc ghế quyền lực cao hơn trong đại hội đảng cộng sản lần thứ 12 sắp tới.  
Thứ ba. Muốn chống Trung Cộng phải diệt Việt Cộng.
“Làm sao để thoát Trung?”, đó là chủ đề cuộc hội thảo tại trụ sở Liên Hiệp Các Hội Khoa Học Kỹ Thuật Việt Nam ngày 5/6/2014, do Quỹ Văn Hoá Phan Chu Trinh tổ chức tại Hà Nội. Xin tóm tắt bài phỏng vấn của nhà báo Trần Quang Thành với Tiến sĩ Hà Sĩ Phu:
Trần Quang Thành: Thưa Tiến sĩ, mấy ngày nay dư luận rất quan tâm đến một cuộc hội thảo về vấn đề làm sao để “thoát Trung”, Tiến sĩ nghĩ sao về vấn đề này?
Hà Sĩ Phu: Bây giờ thì “thoát Trung” trở thành ý nghĩ chung của nhiều người rồi. Mình bị phụ thuộc vào Tàu nhiều quá, bọn nó đè nén mình, thậm chí sẽ là một cuộc Bắc thuộc kiểu mới. Nó đến nơi rồi, gần quá rồi, cho nên kể cả những người từ những phía khác nhau cũng gặp nhau ở điểm “thoát Trung”.... Thế nhưng “thoát Trung” (thoát khỏi Trung Cộng) liên quan đến thoát Cộng (thoát khỏi Việt Cộng) như thế nào, thì trong  hội thảo có người nhắc đến nhưng chưa đặt ra một cách rõ ràng. 

Điều quan trọng là muốn “thoát Trung” thì cái chủ nghĩa cộng sản (Việt Nam) đang là yếu tố cản trở việc “thoát Trung” hiện nay. Muốn  thoát khỏi Trung (Cộng) phải tấn công vào yếu tố cộng sản, vì còn chế độ cộng sản thì “thoát Trung” là cực kỳ khó. Đơn giản thế này, muốn biểu tình chống Trung Quốc thôi, một việc quá nhỏ trong chuyện “thoát Trung” mà cũng bị cấm.
 Nhân ngày kỷ niệm cuộc đàn áp Thiên An Môn, báo chí cũng muốn đưa một cái tin về sự kiện cách đây 25 năm ôn lại lịch sử Trung Quốc thôi, cũng phải rút bài xuống. Những việc nhỏ như thế cũng không làm được huống chi là một việc quá to lớn như việc “thoát Trung”. Tôi đồng ý thế này, “thoát Trung” là một vấn đề lớn kéo dài và liên quan rất nhiều, còn “thoát Cộng” (thoát khỏi Việt Cộng. 
PB Hoa) chỉ liên quan đến một giai đoạn ngắn hơn nhưng lại trở ngại như cái núi Thái Sơn chặn đường “thoát Trung”. Cho nên muốn “thoát Trung” (Cộng) phải “thoát Cộng” (Việt) trước. Bài của ông Ngô Nhân Dụng (hải ngoại) mà tôi rất thích, sau khi giải thích nhiều ở phần trên,  ông ấy kết luận rằng: “Vậy thời phải thanh toán chủ nghĩa cộng sản (Việt Nam) mới thoát khỏi Trung (Cộng) được”. Tôi rất đồng ý với kết luận rất rõ ràng đó.

Trần Quang Thành: Thưa Tiến sĩ,  ông đã khẳng định là muốn “thoát Trung” trước hết phải “thoát Cộng”, vậy làm thế nào để thoát được Cộng?
Hà Sĩ Phu: Đây là bài toán khó nhất. Đấu tranh dân chủ trong nước, chính là chuyện “thoát Cộng”. Đấu tranh giành độc lập dân tộc là chống ngoại xâm, còn “thoát Cộng” chính là chống nội xâm. Trước đây, Trung Quốc chưa thò cái nanh vuốt lộ liễu thì đấu tranh cho dân chủ trong nước rất khó, vì vừa thò ra cái tư tưởng phê phán đảng, đòi thanh toán cái độc tài đảng trị, thì bị đàn áp.

 Thế nhưng bây giờ rất hay, Trung Cộng nó vỗ mặt mình, cho nên nhà nước cũng không thể im tiếng như trước, nên cũng phải đồng thuận với nhân dân lên án Trung Cộng. Bỗng dưng cái anh Tàu nó lại giúp mình, mặc dù nó rất đểu, nhưng cái đễu của nó lại khơi mào cho mình đấu tranh cho cái dân chủ. Tóm lại, thoát Cộng với thoát Trung, chính là chống nội xâm với chống ngoại xâm đấy”.
Tóm tắt. Muốn chống Trung Cộng, phải diệt Việt Cộng trước.
Kết luận.
Tôi thông cảm với Các Anh , là những người sinh ra, lớn lên, học hành, và trở thành Người Lính trong quân đội, tất cả những gì Các Anh học ở trường văn hoá, trường quân sự, lại thường học tập chính trị tại các đơn vị, cộng với những chính sách về các lãnh vực sinh hoạt xã hội, mà Các Anh theo dõi hằng ngày. Trôi dần theo thời gian, chính sách độc tài của cộng sản lan tỏa đến mọi ngóc ngách trong sinh hoạt xã hội, rồi biến thành một nếp trong đời sống thường ngày đối với người dân nói chung, với Các Anh nói riêng từ lúc nào không ai biết. 

Nhưng với phương tiện truyền thông trên thế giới ngày nay, trong một chừng mực nào đó, Các Anh có cơ hội tiếp xúc với thế giới tự do ngang qua hệ thống internet mà Các Anh gọi là “trang mạng”, như Các Anh đang đọc lá Thư này. 

Tôi tin là trong những lúc mà Các Anh sống thật với trái tim và khối óc của chính mình, nhất thiết Các Anh đã và đang có những suy nghĩ ...... Và tôi luôn hy vọng là theo thời gian với những lá Thư của tôi, cùng với vô số những tin tức trên internet, sẽ giúp Các Anh có được nét nhìn của người tự do như chúng tôi, để nhận ra cộng sản là độc tài và dối trá, đó là điều chắc chắn. Từ đó, Các Anh hãy chọn cho mình một hướng đi, cùng 90 triệu đồng bào hòa nhập vào Cộng Đồng thế giới tự do, để được ngẫng cao đầu giữa thế giới văn minh lịch sự, được hãnh diện trước những người ngoại quốc đến Việt Nam, tìm hiểu nếp sống văn hóa dân tộc với chiều dài lịch sử ngàn năm trước đã lừng danh thế giới.
Tôi vững tin là Cộng Đồng Việt Nam tị nạn cộng sản tại hải ngoại -đặc biệt là Những Người  Cựu Lính Chúng Tôi- sẽ hết lòng hỗ trợ Các Anh và quí vị đồng bào để làm nên lịch sử.  
Đừng quên lời của cựu Tổng Bí Thư đảng cộng sản Liên Xô Gorbachev: “Tôi đã bỏ một nửa cuộc đời cho lý tưởng cộng sản. Ngày hôm nay tôi phải đau buồn mà nói rằng, đảng cộng sản chỉ biết tuyên truyền và dối trá.”
Hãy nhớ, lời của Đức Đạt Lai Lạt Ma, lãnh tụ tinh thần Phật Giáo Tây Tạng: “Cộng sản là loài cỏ dại, mọc trên hoang tàn của chiến tranh, là loài trùng đôc, sinh sôi nẩy nở trên rác rưởi của cuộc đời.”
Và hãy nhớ “Tự do, không phải là điều đáng sợ, mà là nền tảng cho sự thịnh vượng của đất nước. Không có dân chủ, không thể có sự trỗi dậy và phát triển bền vững. Và chính chúng ta phải tranh đấu, vì Dân Chủ Tự Do không phải là quà tặng.
Texas, tháng 6 năm 2014

Phạm Bá Hoa

Bà Yingluck Shinawatra, nữ thủ tướng đầu tiên của Thái Lan



Yingluck Shinawatra-------> Michelle Obama : hai phương trời cách biệt, địa ly', hình ảnh, nội dung, phong cách nghĩa đen lẫn nghĩa bóng .

Bà Yingluck Shinawatra, nữ thủ tướng đầu tiên của Thái Lan nay đã rời nhiệm sở, nhưng dấu ấn cá nhân cùng phong cách thời trang của bà vẫn thu hút công chúng .
Bà Yingluck 47 tuổi, là một doanh nhân thành đạt trước khi đắc cử chức thủ tướng Thái Lan. Được hấp thụ cả nền giáo dục Á và Âu, bà được cho là một phụ nữ hiện đại nhưng đầy bản sắc, điều đó phần nào được thể hiện qua phong thái, cùng gu thời trang của bà.

Ở một nước có khí hậu nhiệt đới quanh năm như Thái Lan, trang phục của phụ nữ có phần kém phong phú hơn so với những quốc gia sở hữu thời tiết luân chuyển bốn mùa. Là một chính trị gia, việc lựa chọn trang phục của bà Yingluck lại càng bị bó hẹp hơn. Sở hữu vóc dáng cân đối, chiều cao lý tưởng, bà thường xuyên "diện" những bộ vest kín đáo, sang trọng cho các hoạt động trong công việc.

 Tuy vậy, bà cũng rất khéo léo kết hợp màu sắc, kiểu dáng, kiểu tóc, phụ kiện một cách sáng tạo, khiến cho hình ảnh của nữ thủ tướng chưa bao giờ nhàm chán.

Phong cách ấn tượng của cựu thủ tướng
 Thái Lan
Hình ảnh cương nghị của một phụ nữ quyền lực
Phong cách ấn tượng của cựu thủ tướng Thái Lan
Thanh lịch và rất nhã nhặn
Phong cách ấn tượng của cựu thủ tướng Thái Lan
Hoa tai và áo sơ mi cùng màu thật tinh tế
Phong cách ấn tượng của cựu thủ tướng Thái Lan
Không quá gò bó trong sử dụng màu sắc và họa tiết trên trang phục mà tìm các tiết chế lại trên phom dáng đơn giản
Phong cách ấn tượng của cựu thủ tướng Thái Lan
Tóc búi sang trọng
Phong cách ấn tượng của cựu thủ tướng Thái Lan
Những bộ vest được sử dụng thường xuyên và cũng thường xuyên linh được hoạt màu sắc, chất liệu
Phong cách ấn tượng của cựu thủ tướng Thái Lan
Vóc dáng cân đối đáng ngưỡng mộ và cách chọn trang phục phù hợp hoàn cảnh
Phong cách ấn tượng của cựu thủ tướng Thái Lan
Tóc buộc gọn trong các hoạt động ngoài trời
Phong cách ấn tượng của cựu thủ tướng Thái Lan
Mái tóc buộc nửa của bà Yingluck
Phong cách ấn tượng của cựu thủ tướng Thái Lan
Nữ thủ tướng nổi bật trong trang phục giản dị
Phong cách ấn tượng của cựu thủ tướng Thái Lan
Bà Yingluck cũng yêu thích những chiếc áo họa tiết truyền thống của Thái Lan
Phong cách ấn tượng của cựu thủ tướng Thái Lan
Phong cách thời trang đầy linh hoạt với nụ cười thường trực
Phong cách ấn tượng của cựu thủ tướng Thái Lan
Áo vest màu nude cách điệu rất hợp vóc dáng của cựu thủ tướng
Phong cách ấn tượng của cựu thủ tướng Thái Lan
Sơ mi màu tim với mái tóc buông xõa trẻ trung
Phong cách ấn tượng của cựu
 thủ tướng Thái Lan
Bà Yingluck trong một hình ảnh vô cùng trẻ trung
Phong cách ấn tượng của cựu thủ tướng Thái Lan
Phong các thời trang đời thường với quần baggy, sơ mi và giầy bệt
Phong cách ấn tượng của cựu thủ tướng Thái Lan
Quần trắng và áo jeans khoác ngoài năng động
Phong cách ấn tượng của cựu thủ tướng Thái Lan
Hình ảnh một phụ nữ Thái rất thuần khiết bên con trai
Phong cách ấn tượng của cựu thủ tướng Thái Lan
Trang phục đời thường của bà Yingluck đơn giản và trẻ trung
Phong cách ấn
 tượng của cựu thủ tướng Thái Lan
Không giống với hình ảnh khuôn mẫu, có phần khô cứng của đa số các nữ chính trị gia, bà Yingluck lại thể hiện một vẻ ngoài thân thiện, trang phục chọn lọc rất đa dạng. Với mái tóc dài ngang lưng, bà thủ tướng thường xuyên "đổi món" với tóc buông, tóc buộc gọn, tóc buộc nửa đầu và tóc búi. Có thể nói với thẩm mỹ thời trang sang trọng, Yingluck Shinawatra đã tạo dựng được hình ảnh đẹp trong mỗi lần xuất hiện.

Copy từ Net 

__._,_.___

Posted by: Paul Van 

Thursday, June 12, 2014

Tôi biết ơn Việt Nam Cộng Hòa

Tôi biết ơn Việt Nam Cộng Hòa

Tội ác của Cộng sản với nhân loại - 1


Nguyễn Ngọc Già (Danlambao) - Một số người trong nước cũng như người Việt hải ngoại cho rằng không nên vực dậy "xác chết" có tên Việt Nam Cộng Hòa.

Tuy nhiên, lịch sử là nguồn cội của bất kỳ dân tộc nào. Lịch sử là khoa học và tính Người được thể hiện cao nhất từ đó. Bất kỳ một giai tầng nào hay một bậc vua chúa hoặc một nhà độc tài nào đi nữa, cũng không thể nào trốn được lịch sử. Lịch sử là Con Người.

Lịch sử dù đau thương như VNCH đã để mất Hoàng Sa, hay đáng tủi hổ như công hàm 1958 của VNDCCH và hội nghị Thành Đô của CHXHCNVN cùng nhiều biến cố sự kiện quan trọng khác không thể không nhắc lại. 

Nhắc lại để hiểu rõ hơn và để cho thế hệ con cháu hôm nay, ngày mai nghiền ngẫm, dọn mình cho một thời đại mới - đang bắt đầu ló dạng. Tôi không biết mình có mơ mộng hão huyền trong tình thế của nước CHXHCNVN hôm nay không, nhưng trong tâm hồn tôi, từ lâu, tôi muốn nói: Cám ơn Việt Nam Cộng Hòa - Nhà Nước mà ở đó, làm cho tôi "Trích Lục Bộ Khai Sanh" [*]. 

Sài Gòn - nơi tôi được sinh ra, lớn lên, chứng kiến một góc nhỏ nhoi những trầm luân của số phận dân tộc Việt Nam. 

Dù VNCH tồn tại ngắn ngủi, nhưng tôi không sao quên được cuộc sống chan hòa nhân ái của tuổi hoa niên, dù ngay trong những ngày chiến tranh lửa khói.

Hôm nay, bỗng nhiên trong tôi bật ra lời thành tâm này. Tôi viết với nỗi xúc động rưng rưng trên khóe mắt, khi xem lại hình ảnh những tử sĩ đã ngã xuống tại Hoàng Sa - Trường Sa ngày xưa. 

Thay mặt gia đình

Như đã viết rải rác trong nhiều bài trước đây, tôi sinh ra và lớn lên tại Sài Gòn, trong một gia đình trung lưu với việc làm ăn phát đạt, dần dẫn đến giàu có hơn. 

Thật ra, sau này tôi mới biết ba tôi là "Việt Cộng nằm vùng", do đó có thể nói, gia đình tôi là gia đình "ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản". Cách đây vài chục năm, khi nghe câu này, tôi khá giận dữ và cảm thấy bị sỉ nhục. Cảm giác đó dễ hiểu bởi sự thật chưa được phơi bày như sau này.

Tuy nhiên, cũng nhờ đó mà tôi tự tìm tòi. Tôi nghĩ, không có cách gì thuyết phục nhất cho mỗi người, nếu như tự thân mình không chủ động tìm hiểu và can đảm nhìn thẳng vào Sự Thật. Nhìn một cách thẳng thắn, không hề né tránh là điều chưa bao giờ dễ dàng, cho bất kỳ ai, cho bất kỳ điều gì, không riêng lãnh vực chính trị.

Ít nhất, cho đến nay, tôi có thể nói, tôi đã nhìn thẳng vào Sự Thật mà tôi biết, tôi tin một cách có căn cứ. 

Từ cảm giác giận dữ, dần dần tôi chuyển qua cảm giác nhục nhã. Nhục nhã vì sự vong ân bội nghĩa của gia đình mình đối với Quốc Gia mà từ đó gia đình tôi làm ăn khá giả một cách chân chính, còn bản thân tôi lớn lên từ đó.

Tôi không có ý định chạy tội cho ba tôi hay những người thân khác. Suy cho cùng, gia đình tôi vừa là đồng phạm, vừa là nạn nhân của cộng sản. Đó là sự thật. Ba tôi chưa bao giờ giết bất kỳ một ai.

Ba tôi đã chết dưới tay người cộng sản. Tôi có căm thù không? Có. Có muốn báo thù không? Đã từng. Điều mỉa mai, ba tôi chết không phải vì người cộng sản trả oán hay trù dập mà cái chết của ba tôi đến từ sự "ân sủng" dành cho ông - một người chưa bao giờ cầm một đồng tiền bất chính nào, cũng như chưa bao giờ nhận bất kỳ sự "ban ơn" nào từ người cộng sản. Một cái chết khá đặc biệt trong muôn vàn cái chết, do người cộng sản gây ra. Có thể đó là một niềm an ủi cho tôi. Cũng có thể đó là một ơn huệ của Ơn Trên, đã sắp đặt cho ba tôi một cái chết không hề nhơ nhuốc mà nhuốm màu thê lương trong một con người thơ ngây và chơn chất. Nhưng đó là câu chuyện quá vãng của gần 20 năm về trước, không phải những gì tôi muốn viết hôm nay.

Tôi có ba người chú ruột đều được "phong liệt sĩ". Cả ba người đều chết thời Pháp. Bà nội tôi được "tặng" "bà mẹ Việt Nam anh hùng". Tôi có hai người cậu ruột, trốn ngoại tôi để đi tập kết năm 1954. Hai người cậu ruột khác lại làm trong chế độ VNCH. Hai người cậu này đều có chức phận vào thời bấy giờ. Tôi có một người chị ruột làm trong nhà thương và "thân cộng" lúc đó. Một người anh ruột là sĩ quan thuộc quân lực VNCH (nhưng thật ra là VC nằm vùng), một người anh ruột khác là hạ sĩ quan cũng thuộc quân lực VNCH (thuần túy là lính, không quan tâm và tham gia vào chính trị, cũng như không phải VC nằm vùng). Tôi có vài người anh, chị ruột nữa, họ là dạng "cách mạng 30/4". Một số bà con thân thuộc nội ngoại khác, người thì ở trong "khu", người lại chống Cộng triệt để. Vài người khác, người thì là quân nhân, người nữa lại là công chức của VNCH v.v...

Hồi trước 1975, đa số gia đình đều đông con. Ít thì ba, bốn; nhiều thì chín, mười. Có gia đình lên đến mười hai - mười bốn người con, đều bình thường trong nếp sống lúc bấy giờ. Một đời sống sung túc, hầu hết gia đình khá giả, đều giống nhau suy nghĩ: nhiều con là phúc lộc Trời cho. Chế độ VNCH cũng không có việc "sinh đẻ có kế hoạch". Mắn đẻ lại là điều tốt mà phụ nữ thời xưa luôn tự hào. Cuộc sống dung dị như thế. Không chỉ riêng những gia đình giàu có mà có thể nói hầu hết đều tương tự như vậy.

Dông dài như thế, để nói rằng giòng tộc nội ngoại của tôi khá phức tạp. Giá như... 

Vâng, chính cái "giá như" nó đã làm hầu hết giòng tộc, anh chị em đại gia đình tôi "tan đàn xẻ nghé" từ dạo ấy. Dạo mà "rầm rập bước chân ta đi rung chuyển đường phố Sài Gòn" với ngày 30/4/1975 (!)

Một giòng tộc như thế mà nói đến "đoàn kết" (như CSVN đang kêu gọi) thì quả là... hài kịch.

Ba tôi và anh chị tôi đã từng đi tù dưới chế độ VNCH. Ba tôi ra tù sớm, chị tôi thì được tha bổng sau vài tuần tạm giam, vì không đủ chứng cớ kết tội. Riêng anh tôi nhận án "20 năm khổ sai" và bị đày đi Côn Đảo cho đến (tất nhiên) 1975.

Điều tôi cám ơn Nhà Nước Việt Nam Cộng Hòa thật giản dị:

- Ngày ba tôi ra tù, ông vẫn mạnh khỏe. Về đến nhà chỉ một tuần sau là ông có thể bắt tay trở lại công việc làm ăn.

- Suốt thời gian ba và anh chị tôi bị điều tra cho đến lúc kết án chính thức, gia đình tôi (những người không liên quan) không hề bị săn đuổi, bắt bớ vô pháp, hành hung, xách nhiễu v.v... Má tôi đã gánh vác mọi việc làm ăn vào lúc đó. Chúng tôi vẫn đi học bình thường và sống trong môi trường không hề bị kỳ thị của bất kỳ thầy cô hay bạn bè nào. Hàng xóm láng giềng cũng không vì thế mà ghẻ lạnh, hắt hủi hay tiếp tay như kiểu bây giờ mà người ta gọi là "đấu tố thời đại mới".

- Anh tôi - người ở tù Côn Đảo, ngày trở về đất liền vẫn mạnh khỏe, dù ốm o đen đúa, nhưng không hề mang thương tật gì cả.[**]

Cá nhân tôi

Tôi cám ơn Việt Nam Cộng Hòa, không chỉ vì tôi được sống trong một xã hội - có thể chưa phải là tốt đẹp nhất - nhưng tốt đẹp hơn chế độ cộng sản 39 năm qua, mà tôi còn biết ơn vì tôi đã hấp thụ được nền giáo dục, có thể nói, cho đến nay 39 năm, dù VNCH không còn, dù CHXHCNVN cố gắng "cải cách" giáo dục nhiều lần rất tốn kém nhưng không hề mang lại chút tiến bộ nào khả dĩ. Và nói cho công bằng, giáo dục hiện nay tính về chất lượng, vẫn không thể nào đạt được như trước 1975 của miền Nam.

Nền giáo dục trước 1975 mà tôi hấp thụ, dù ngắn ngủi, nó thật sự là nền giáo dục nhân bản và khai phóng. Trung thực và hiền lương. Ganh đua nhưng không đố kỵ. Biết phẫn nộ nhưng không tàn ác. Đặc biệt nền giáo dục đó giúp cho hầu hết học trò luôn biết dừng lại đúng lúc trước cái sai với nỗi xấu hổ và tính liêm sỉ - tựa như "hàng rào nhân cách" được kiểm soát kịp thời.

Chính xác hơn, tôi cám ơn Thầy - Cô của tôi, có lẽ bây giờ hầu hết đã qua đời, nếu còn sống chắc cũng đã nghễnh ngãng hay quá già yếu.

Tôi biết ơn các Giáo sư [***]. Tôi muốn nói rõ: Tôi không hề có danh vị, bằng cấp gì cả.

Tôi biết ơn Thầy - Cô của tôi, vì nhiều độc giả thương mến (có lẽ qua những bài viết), họ ngỡ tôi là: giáo sư, tiến sĩ, thạc sĩ, nhà văn, nhà giáo v.v... nhưng tôi thưa thật, tôi chỉ là một người "tay ngang" trong viết lách. Qua từng bài viết, tôi rút ra kinh nghiệm. Đặc biệt, tôi luôn cố gắng viết cẩn trọng và khách quan nhất để thuyết phục độc giả. Tính cách này, tôi đã học từ Thầy - Cô tôi, ngày xưa. Dù môn Văn Chương ngày ấy, tôi luôn nhận điểm thấp tệ.

Tôi biết ơn Thầy - Cô của tôi cũng vì, sau 1975, cả nước rơi vào đói kém, làm cho "tính người" trong xã hội cũng mai một dần và tôi không là ngoại lệ. Thảm trạng xã hội lúc đó biến tôi trở nên chai lỳ, mất cảm xúc và lạnh lùng. Đặc biệt "chữ nghĩa" hầu như trôi sạch hết cùng những "tem phiếu", "xếp sổ mua gạo", chầu chực "mua nhu yếu phẩm" v.v... ngày xưa.

Về sau này, khi cuộc sống đỡ hơn, tôi có thời gian hơn cùng với thời cuộc đảo điên, dần dần, tôi cảm nhận tôi "trầm mình" trong nỗi đau của bản thân, gia đình, từ đó tôi mới thấu hiểu những điều ngày xưa tôi học và tôi giật mình vì sự lãng quên đáng trách đó.

Tôi tìm lại được "tính Người" mà bấy lâu nay tôi đánh mất.

Một lần nữa, tôi cám ơn Quốc Gia Việt Nam Cộng Hòa và các Thầy - Cô của ngày xưa.



______________________________________

Chú thích:

[*] Vì những năm loạn lạc, đặc biệt tết Mậu Thân, nhiều nơi cháy nhà và thất lạc giấy tờ. Sau khi tạm bình yên, má tôi đã ra Tòa Hành Chánh Quận 3 thời bấy giờ để làm "Trích Lục Bộ Khai Sanh" cho tôi.

[**] Tôi nhớ khoảng đến cả tháng sau (tức đâu khoảng cuối tháng 5/1975) anh tôi mới về tới SG, nhưng chưa được về nhà ngay mà ở đâu đó (lâu quá rồi tôi không còn nhớ địa điểm, hình như lúc đó ở tại một trường học nào đó thì phải?) đợi thẩm vấn điều tra từ "chính quyền cách mạng lâm thời" lúc bấy giờ, đâu hết cả hai tuần nữa mới được về nhà. Tôi nhớ lúc đó, tôi hỏi anh tôi rất ngây ngô: Ủa! Sao hơn cả tháng trời anh mới về nhà? Anh tôi cười và im lặng không nói. Mãi về sau, tôi mới lò mò tìm hiểu, thì ra, dù là "phe mình", nhưng bản chất người cộng sản là "bản chất Tào Tháo". Họ có tin ai bao giờ đâu! Họ giữ lại tất cả tù chính trị để điều tra xem thử có phải là gián điệp (các loại) được cài lại hay không (để tính chuyện lâu dài).

[***] Trước 1975, từ đệ thất (nghĩa là lớp 6 bây giờ), Thầy - Cô được gọi là Giáo Sư - một cách gọi trân trọng, không phải học hàm như bây giờ nhiều người biết.




Wednesday, June 11, 2014

Lũ thái thú tay sai giặc Tàu tuyên bố không còn ngụy trang che đậy.


Thái-Dương Thành, JUN-11-14

Bào-thai “Biên-Bản Thành-Đô”,
6 năm vỏn-vẹn đến giờ khai-sinh.
Làm sao dân Việt của mình,
Mọi người biết được cảnh tình quốc vong ?
NP

KHẨN CẦU CÔNG BỐ

“Biên-Bản Thành-Đô” bán nước nhà.
Tập đoàn Cộng-Sản giấu dân ta.
AI hay xin gấp thông-tin rộng.
NGƯỜI biết mong mau phổ-biến xa.
Nổi dậy trẻ già gìn chủng-tộc.
Vùng lên nam nữ cứu sơn-hà.
Không còn cái đảng Lê-Chiêu-Thống,
Nước Việt mới mong được thái hòa.

TDT, JUN-11-14
Ngô-Phủ

Ước chi :
Nhất trí toàn dân trừ Việt-cộng,
Đồng tâm cả nước đập Tàu-phù.

Ngô-Phủ

       
VIDEO Dân oan miền Nam biểu tình tại Sài Gòn ngày 10-06-2014 
XEM VIDEO :




Featured Post

BẠN TÔI: ĐẠI ÚY TRẦN QUANG HIỆP

 https://www.facebook.com/groups/160591528349491/permalink/723350692073569/ https://www.youtube.com/watch?v=oqhFQFR2-JM Chuyện Xứ Xã Nghĩa r...

Popular Posts

Popular Posts

My Blog List